bismizzida f. ō-St., nur Gl. 2, 312, 47;
4, 137, 44: ‚Schandfleck, Befleckung, Anstek-
kung, macula, contagium‘. S. bismizzen, -ida.
Vgl. bismiz. — Ahd. Wb. I, 1120; Splett, Ahd.
Wb. I, 886; Starck-Wells 60.