bifengidaAWB f. ō-St., nur in Gl.: ‚Umarmung,
complexus; Gehege, saeptum; Umhang, amic-
tus‘. S. bifâhan, -ida. Vgl. bifang. — Ahd. Wb.
III, 733; Splett, Ahd. Wb. I, 198; Starck-Wells
52. 792.